By CLB Văn học Xuân Diệu
LÊ XUÂN TIẾN
Nguyễn Ánh cứ tưởng Bùi Thị Xuân bị lột truồng cho xe chở về Tuy Viễn người dân sẽ lũ lượt rủ nhau ra xem như xem hội. Nhưng hoàn toàn ngược lại nhân dân Tuy Viễn đã bảo nhau vào nhà đóng kín cửa. Người đi đường kẻ nhóm chợ đều ngoảnh mặt tránh xa xa. Chiếc xe chở tù nhân Bùi Thị Xuân đi qua đường phố vắng lặng hiu hắt chỉ còn tiếng gió và tiếng lá rơi.
Ngang qua Đập Đá nơi có làng dệt nổi tiếng. Các cô gái dệt lụa đang chờ sẵn.
Những vuông lụa được tung ra bay vào xe. Các tên lính ra sức dùng đao để chém. Nhưng các mảnh lụa bị đứt theo gió vẫn bay tấp vào châu thân Bùi Thị Xuân. Phút chốc lụa đã đắp kín thân thể trần truồng...
More...
By CLB Văn học Xuân Diệu
TRẦN QUANG KHANH
(Tặng người tôi trân trọng nhất)
Trước mắt tôi là những chiếc lồng toang hoác bê bết những máu và lông chim. "Bãi chiến trường" này gợi cho tôi một cảnh tượng hãi hùng đã xảy ra vào đêm qua: một đàn chuột cống lúc nhúc với nanh vuốt nhọn hoắt đã tấn công vào những chiếc lồng chim bị tôi lãng quên ngoài giàn sắt. Những cánh chim nhớn nhác loạn xạ chấp chới...
Tôi giận tính đểnh đoảng của mình tiếc nuối và ân hận. Tôi hình dung ra vẻ giận dữ của bố ngày trở về. Tôi vụt chạy vào nhà vơ chiếc gậy sắt đâm bổ ra vườn cây. Tôi đã tìm thấy con chuột cống đầu đàn. Trông nó mới huênh hoang làm sao! Giận dữ tôi trút tất cả sức mạnh của sự căm thù vào đầu chiếc gậy sắt. Xác con chuột cống nhũn ra tưa tướp.
More...
By CLB Văn học Xuân Diệu
Người làm văn chương đôi khi có những dự cảm những trang viết như điềm báo! Anh em trong CLB Văn học Xuân Diệu chưa hết bàng hoàng vì những vần thơ như điềm báo của cố thi hữu Phổ Đồng thì bây giờ lại đọc được truyện ngắn của nhà văn Lê Hoài Lương dường như cũng dự báo được chuyện anh bị xử lý thiếu minh bạch! Truyện viết từ tháng 6.2008 cách đây hơn một năm được đăng trên http://vanchuongviet.org/
Kế hoạch trốn chạy của một kẻ bị truy đuổi đến tận cùng thế giới
Truyện ngắn của LÊ HOÀI LƯƠNG
Gã sẵn sàng chết nếu ai đó cho gã biết một cách sòng phẳng rằng gã đã phạm tội gì. Nhưng không có ai rộng lòng làm cái điều đơn giản ấy gã không ngu gì chết gã chạy trốn cho dù trong con mắt người đời chạy trốn đồng nghĩa với phạm tội. Gã chạy trốn vì người ta quy cho gã cái tội gã không biết từ trên trời rơi xuống hay từ dưới đất chui lên nhưng tội này thì phải chết.
More...
By CLB Văn học Xuân Diệu
Sau một năm phát động (từ 15.3.2008 -15.3.2009) cuộc thi truyện ngắn "Người phụ nữ trong cuộc sống hôm nay" do Báo Phụ Nữ TP.HCM tổ chức đã nhận hơn 700 tác phẩm tham gia 28 tác phẩm lọt vào vòng chung khảo được in trong tập truyện Trả duyên - NXB Trẻ 5.2009.
*Giải nhất: Phạm Thị Thu An (TP.HCM) với truyện ngắn Ngày về quê mẹ.
*Hai giải nhì cho các truyện ngắn: Con gái tuổi Dần (Văn Thành Lê - Bà Rịa-Vũng Tàu) Ngoài bậc cửa chim về (Vũ Thị Huyền Trang - Hà Nội).
*Ba giải ba: Bà - nước - cơm (Nguyễn Thanh Xuân - Bình Định) Liễu mùa xuân (Phạm Thanh Thúy - Hà Nội) Mẹ và con (Trầm Thị Sương - Trà Vinh)
Và năm giải khuyến khích cho các tác giả: Nguyễn Hải Yến (Về nhà) Trần Thị Bảo Thu (Nhà không nóc) Lâm Thị Lệ Sương (Trả giá) Nguyễn Văn Học (Nhậu thuê) Phạm Thanh Thúy (Nến thơm).
CLB Văn học Xuân Diệu chúc mừng anh và giới thiệu truyện ngắn đạt giải
More...
By CLB Văn học Xuân Diệu
LÊ HOÀI LƯƠNG
Quả là một cuộc ác đấu. Giữa cọp và người. Một tráng sĩ tay không người loang lổ vết máu đang chật vật tránh những miếng vồ sở trường của chúa sơn lâm và vung quyền cước phản đòn. Nhìn đất cày cỏ nát nàng hiểu cuộc chiến đã kéo dài đến vài giờ. Nàng nhảy xuống ngựa quát lên một tiếng tuốt kiếm xông vào...
Sáng ấy là buổi tập dã ngoại đầu tiên sau Tết. Nhà liên miên khách hôm trước mấy chị em phải giúp mẹ làm bổ sung mấy thứ bánh cúng rằm. Chẳng đi tới đâu cái đám đàn ông mặc yếm ấy. Đã bao lần khi bưng trầu nước lên chào khách mẹ cứ nhắc chừng phải từ tốn dịu dàng; nàng đã không thể e ấp cúi đầu thục nữ mà cứ nhìn thẳng vị nam khách có thể sẽ là đức phu quân. Thì phải biết mặt mũi tướng tá ra sao để tí nữa còn trả lời mấy chục chị em đang hồi hộp chụm đầu nhỏ to sau vườn chứ! Chẳng hiểu sao hết con cụ Chánh Tề xã dưới đến cháu nội Tuần San... các cậu ấm "con nhà" này hễ chạm ánh mắt của nàng là rúm ró. Có kẻ mới vào sân nhìn chéo qua vườn thấy nàng luyện kiếm cho chị em là xà lui. Cha ca cẩm mầy cứ côn kiếm kiểu này thì chẳng đứa nào dám rước! Nhưng thương chiều con ông cũng không cấm. Gần đây con Nhạn lại về hùa với nó tập tập luyện luyện đàn bà con gái cái xã này nữa đúng là thời loạn!
More...